Kỷ Dạ Bạch xoa mái tóc mềm mượt của cô, liếc mắt nhìn nội dung trên máy tính bảng, vẻ mặt trong phút chốc đã lạnh lẽo.
Xem ra không dạy dỗ Ôn Tư Niên một chút, thì anh ta sẽ không biết sợ là gì!
...
"Em xem này Lưu Ly, có rất nhiều người đang mắng bọn họ, em có thấy vết thương đỡ chút nào không?" Ôn Tư Niên giơ màn hình điện thoại cho Hứa Lưu Ly xem.
Hứa Lưu Ly chợt tức giận nói: "Tư Niên, anh mau xóa bài viết đi!"
"Được rồi, anh biết em là người hiền lành, nhân từ nương tay." Hôn cô ta một cái, Ôn Tư Niên bấm vào nút xóa status trên weibo.
Có lẽ là anh ta đã xem nhẹ sức ảnh hưởng của weibo, thấy anh ta xóa bài đăng, trong phút chốc cư dân mạng đã vẽ nên hàng ngàn hàng vạn thuyết âm mưu.
[Chẳng lẽ là đôi tiện nhân kia ỷ vào nhà mình có quyền mà gây áp lực cho anh Tư Niên?]
[Chắc chắn là vậy! Đúng là quá đáng, chúng ta mau qua weibo của Ninh Hề Nhi và Kỷ Dạ Bạch mắng bọn họ!]
[Tôi qua tieba trường bọn họ để chửi!]
Support your favorite authors and translators in webnovel.com