Hắn mặc một bộ quân trang màu đen sẫm, tỷ lệ cơ thể cực chuẩn, vai rộng eo thon, đầy vẻ uy nghiêm, có một đôi mắt đen như mực sâu thẳm tựa biển khơi. Hắn chỉ ngồi lắc ly rượu vang chứ không uống.
Thật ra, trước khi đến đây, Tô Tiểu Miêu đã đọc tư liệu về người này. Hắn là truyền thuyết của nước A, vị tướng tài ba bách chiến bách thắng, là nam thần đẹp xuất sắc xếp số một, số hai cả thiên hạ. Cho dù hắn gà trống nuôi con nhưng vẫn là đối tượng theo đuổi của rất nhiều người đẹp.
Thừa Ngọc đi lên trước, hai tay dâng quà ngang đầu, cúi đầu, "Đây là món quà nước tôi kính tặng con trai tổng thống."
Tô Tiểu Miêu hơi nhíu mày. Tư thế này của Thừa Ngọc cũng quá thấp kém rồi. Cô nên nhắc nhở mới phải, nếu đặt mình ở vị thế quá thấp sẽ không được người khác tôn trọng.
"Cảm ơn, mời ngồi." Cố Hạo Đình trầm giọng, trong mắt không chút gợn sóng.
Tô Tiểu Miêu liếc hắn. Giọng nói của hắn hay quá, giống như giọng nam MC trong quảng cáo khiến người khác say mê.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com