Quyết định này của Cố Hạo Đình nằm trong dự đoán của cô. Dù sao Cố Kiều Tuyết cũng là em gái hắn, chắc chắn hắn không muốn cô ta chết. Cô cảm thấy hắn có thể đưa Cố Kiều Tuyết vào tù đã là giỏi lắm rồi.
"Cố Hạo Đình, bản tính của con người vốn có mặt ác, việc đầu tiên trẻ sơ sinh làm khi mới sinh ra chính là mút sữa của mẹ, đó là quá trình nhận lấy. Em cũng ích kỷ, nhưng em không muốn Cố Kiều Tuyết bị đưa lên tòa án để xét xử, như thế sẽ ảnh hưởng đến danh dự của anh." Hoắc Vi Vũ dịu dàng nói.
Cố Hạo Đình nhìn Hoắc Vi Vũ với ánh mắt xót xa, dùng ngón cái vuốt ve gò má mịn màng như ngọc của cô, nói bằng giọng thấu hiểu: "Bởi vậy, dù Tiểu Tuyết cố ý sai người rạch nát mặt, đâm mù mắt em, đánh đồng nghiệp của em, nhưng em chỉ đòi anh năm trăm nghìn là dàn xếp ổn thỏa."
Support your favorite authors and translators in webnovel.com