Được rồi, cô không hôn được. Cuối cùng Hoắc Vi Vũ nằm vật ra giường mà nhìn y, cảm giác thất bại cực kì.
Tô Bồi Ân nhếch miệng như nhìn thấu tất cả: "Hoắc Vi Vũ, cô là đồ hèn, nhìn bề ngoài thì hùng hổ, thực ra bên trong lại vô cùng yếu đuối. Loại hổ giấy như cô là đồ vô dụng nhất trần đời."
"Chửi xong chưa?" Hoắc Vi Vũ cáu ầm lên.
"Cô đã bắt đầu quyến rũ Cố Hạo Đình thì phải kiên trì lên chứ? Đã bỏ dở giữa chừng thì thôi, lại còn đi xin lỗi Dennis Sophie, cô có bị thần kinh không?" Giọng điệu của Tô Bồi Ân càng ngày càng nặng nề.
"Tôi xin lỗi cô ta là vì cô ta là vợ chưa cưới của Cố Hạo Đình, tại tôi không suy nghĩ thấu đáo, làm việc trơ trẽn khiến người ta khinh thường thôi." Hoắc Vi Vũ bật thốt lên, hai mắt hoe hoe đỏ.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com