Một lát sau, bước lên bậc thềm bằng đá quanh tòa tháp cao của Nurmengard, Alina lại cảnh giác bước vào "nhà lao" của Chúa tể Hắc ám đời thứ nhất một lần nữa.
Không có cạm bẫy ma pháp, không có công kích bùa chú vì thẹn quá hóa giận, cũng không có cuộc tập kích quyền cước như trong tưởng tượng…
Chiếc va li màu xám mà Dumbledore để lại vẫn nằm ở cuối giường, ngoại trừ việc thiếu một cánh cửa thì căn phòng này chẳng có bất cứ một thay đổi nào cả.
Grindelwald lẳng lặng ngồi trên chiếc giường bằng gỗ cứng trong góc phòng, nghe thấy tiếng bước chân vọng tới từ bên dưới, lão ngẩng đầu lên, nhìn Alina bước vào phòng, khẽ nhíu mày một cái mà người ta khó có thể nhận ra được.
So với dáng vẻ lúc rời khỏi đây, khuôn mặt hiện tại của cô bé có vệt đen như vừa hun khói, dáng vẻ khá chật vật.
"Nhóc con, cầm lấy…"
Grindelwald giơ tay lên, tiện tay cầm tấm chăn mỏng duy nhất trên giường ném vào ngực Alina, nói với vẻ mặt lạnh lùng:
Support your favorite authors and translators in webnovel.com