Trực giác nhạy bén mách bảo Lâm Thịnh rằng mục đích thực sự của cha mình có khả năng chính là cô học sinh lớp mười một Ngô Mạn Văn kia.
Cậu tranh thủ khoảng thời gian lúc đôi bên giới thiệu nhau để đánh giá sơ qua đối phương.
Mái tóc dài của cô được buộc gọn gàng, khoác ngoài chiếc áo vest kiểu cách màu nâu, bên trong là áo màu trắng. Quần jean sờn phối hợp với đôi giày thể thao. Thoạt nhìn chúng đều không phải hàng rẻ tiền gì.
Nếu đem ra chấm điểm có lẽ trang phục của cô được khoảng tám điểm, hơn nữa chân dài eo nhỏ, ngoại trừ ngực hơi phẳng, còn lại đều ổn. Khuôn mặt được trang điểm cũng khá xinh, đôi mắt xinh đẹp to tròn, còn đeo cả kính sát tròng màu tím. Trên tai cô là đôi bông tai bạc to như quả trứng gà.
Lâm Thịnh dời mắt đi, nhìn sang cậu thiếu niên đứng bên cạnh.
Cậu trai tên Ngô Tông kia ăn mặc như một tên lưu manh, đội mũ lưỡi trai bạc, áo T-shirt cổ sâu, quần cao bồi để lộ cổ chân. Tay cậu ta đeo nhẫn bạc, hơn nữa còn là hình đầu lâu.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com