Dung Lịch đang ngồi một mình, chẳng hào hứng gì. Anh ngước mắt, thản nhiên trả lời cô ta: "Không."
Lâm Oanh Trầm nhíu mày, sắc mặt hơi tái đi.
Không khí có phần hơi gượng gạo, dù gì bữa tiệc hôm nay cũng là của nhà họ Lâm, phải giữ chút thể diện cho nhau chứ. Thế là Dung Đường đến giảng hòa: "Dung Lịch không biết nhảy." Cô đẩy tên nhóc đang lơ ngơ bên cạnh mình ra, "Ninh Dã, con nhảy với Oanh Trầm đi."
Ninh Dã có phải người nghe lời đâu, vẻ không vui hiện hết lên trên mặt: "Con cũng không thích."
Dung Đường tức rồ người.
Hai cái thằng nhóc thối này!
Dung Đường đành cười nói: "Xin lỗi Oanh Trầm nhé, hai thằng quỷ này không hiểu chuyện."
Lâm Oanh Trầm lắc đầu, khóe miệng hơi mỉm cười, vừa dịu dàng vừa nhẹ nhàng: "Không sao đâu ạ." Cô ta nhìn Dung Lịch, hỏi một cách tự nhiên, "Gần đây anh bận lắm à? Thấy anh ít về đây."
Dung Lịch thờ ơ đáp: "Ừ."
Support your favorite authors and translators in webnovel.com