Chủ mưu vụ án là Tô Phục, căn cứ vào bốn tội danh buôn bán ma túy, buôn lậu, rửa tiền, và giết người, cuối cùng bị tuyên án tử hình, lập tức thi hành án.
Tòa tuyên án xong, Tô Phục không hề bày tỏ thái độ gì, cô ta mặc áo tù nhân, sắc mặt tiều tụy, ánh mắt dửng dưng từ đầu đến cuối phiên tòa. Ngược lại, Ôn Thi Hảo thì lại như lên cơn điên.
Cô ta đẩy cảnh sát áp giải ra, níu lấy vành móng ngựa, gào lên với Ôn Thư Hoa: "Mẹ ơi!"
"Mẹ ơi, con không muốn ngồi tù!"
Ôn Thư Hoa đỏ mắt không nói lời nào.
Ôn Thi Hảo hoàn toàn suy sụp, gào thét xé họng: "Mẹ nghĩ cách cứu con ra ngoài đi!"
"Con không ngồi tù đâu!"
"Con không muốn ngồi tù!"
Cô ta như một kẻ điên mất trí, mặt mũi dữ tợn, gào thét khàn cả giọng.
"Mẹ ơi!"
"Mẹ ơi…"
Cảnh sát bước tới dứt khoát kéo cô ta đi, khắp cả hành lang đều vang vọng tiếng chửi mắng tức giận và tiếng thét chói tai của người phụ nữ.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com