Tay Khương Cửu Sênh còn cầm điếu thuốc chưa châm lửa. Cô im lặng thật lâu, sau đó khẽ nói: "Hai bệnh nhân tai nạn giao thông mới được đưa tới, là ba mẹ của Mạc Băng."
Cửa bỗng bị mở ra.
Mạc Băng vịn vào tường, cắn chặt môi, cố gắng không để nước mắt rơi xuống. Cô hít sâu một hơi, hỏi: "Sênh Sênh, cô vừa nói gì?"
Khương Cửu Sênh đỡ lấy cô, mỗi một chữ đều tràn đầy trịnh trọng: "Chị hãy nghe cho kĩ đây, Mạc Băng, chị không thể gục ngã được, chị còn phải ký tên phẫu thuật cho bác trai bác gái nữa. Chị nhất định phải mạnh mẽ lên cho em."
Cô gần như không đứng vững, thân thể lảo đảo suýt ngã, nhưng vẫn cố chống chọi. Hai tay cô níu chặt áo Khương Cửu Sênh, đôi môi trắng bệch bị cắn chảy máu.
"Sênh Sênh."
Support your favorite authors and translators in webnovel.com