Khương Cửu Sênh nở nụ cười xinh đẹp, giống như một cô mèo con ranh mãnh: "Được thôi."
Trên tấm kính thủy tinh bên ngoài cửa sổ đọng lại mấy giọt nước, vừa qua đầu mùa xuân, không khí vẫn còn hơi se lạnh. Trước cửa sổ sát đất có trải một tấm thảm nhung, ánh đèn đan xen vào nhau, ánh sáng cùng bóng người quấn quýt giao hòa.
Sau khi kết thúc, Thời Cẩn ôm người trong lòng ngồi trước cửa sổ. Khương Cửu Sênh còn chưa mặc quần áo, cơ thể không còn chút sức lực nào, mềm nhũn cuộn tròn trong lòng anh, anh quàng chiếc áo choàng tắm lên, bọc cả anh lẫn cô vào trong đó.
Mắt Khương Cửu Sênh khép hờ, cô thở khẽ, trên trán lấm tấm mồ hôi, khóe mắt vẫn hơi ẩm ướt sau cuộc hoan ái, ánh mắt có phần mê ly, hàng mi lười biếng rủ xuống. Đột nhiên cô cảm thấy thèm thuốc.
"Thời Cẩn, em muốn hút thuốc." Cô ngẩng đầu lên, trong đáy mắt dập dờn dục vọng, có một vẻ quyến rũ mê người.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com