Diệt Phượng Công Tử nhìn Tống Thư Hàng một cái, đẩy mắt kính nói:
"Ta thật sự bị say xe… Chuyện này không liên quan gì đến cảnh giới tu vi của ta cả. Chủ yếu là khi còn trẻ ta từng trải qua một chuyện mà nó đã để lại ảm ảnh vô cùng sâu sắc trong ta, khiến ta có ám ảnh với tất cả các loại 'xe'. Không được, ta phải nói chuyện với Bạch tiền bối, ta tuyệt đối không muốn tham gia cuộc thi này!"
Trong lúc Diệt Phượng Công Tử đang nói, Bạch Tôn Giả đã đạp lên sóng biển, lướt tới từ xa.
Từ phía xa Bạch Tôn Giả đã vẫy tay với nhóm người Thông Huyền đại sư:
"Chào ba vị đạo hữu."
"Chào Bạch tiền bối!"
Diệt Phượng Công Tử là người đầu tiên đáp lại.
Tống Thư Hàng phát hiện, lúc đối mặt với Bạch Tôn Giả, tròng kính của Diệt Phượng Công Tử không phản xạ ra các loại hàn quang nữa.
Thư Hàng cảm thấy trạng thái của Diệt Phượng Công Tử có chút vấn đề.
Thông Huyền Đại Sư chắp hai tay lại, hành lễ với Bạch Tôn Giả.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com