Trần Nhiên đang lao băng băng xuống núi thì thấy một áng mây đỏ vùn vụt phóng lên, chính là con dị sinh vật trông vừa giống lừa lại vừa giống ngựa ở dưới núi.
Trần Nhiên giật mình dừng bước nhưng con dị sinh vật kia đã lao tới, đụng thẳng về phía ông ta.
Mái tóc bạc của Trần Nhiên như dựng thẳng lên, khói mây tràn ngập quanh người. Ông ta đạp không vọt lên cao đến mười mấy mét, né tránh đòn húc của dị sinh vật kia, sau đó nghiêng người giữa không trung như một con bồ câu, lại đạp vào khoảng không bứt ra một lần nữa. Sau mấy bước lên xuống, ông ta đã đáp xuống vị trí mấy chục mét sau lưng dị sinh vật kia rồi guồng chân chạy xuống núi mà không hề dừng lại.
Tất cả những động tác ấy đều được thực hiện trong thời gian cực ngắn, lưu loát và liền mạch đến đáng ngạc nhiên, thân pháp của nhà họ Trần quả là đáng sợ.
Dị sinh vật cũng không dừng lại, không để ý đến Trần Nhiên mà phóng thẳng về phía Nữ Hoàng, trong mũi phun ra khói mây đỏ quạch.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com