Không phải Chu Đình sợ mình bị độc chết, nhưng mà thực sự cái tên Hàn Sâm này quá mức ác độc.
"Người anh em, anh cứ yên tâm, một người có Vạn Hương Độc Thể, vô địch thiên hạ như anh thì sợ mấy cái nấm bé tí này làm gì? Vốn đã không có độc rồi, mà cho dù có độc đi chăng nữa thì cũng không làm gì được vua của các loại độc như anh". Hàn Sâm vội động viên Chu Đình.
"Còn phải nói..." Chu Đình đắc ý đáp lời, nhưng lại nhanh chóng trở mặt đáp: "Chuyện nào ra chuyện nấy, đương nhiên là anh đây giỏi, nhưng mà mười nghìn thì chắc chắn không được."
"Không thành vấn đề, tôi sẽ trả thêm tiền cho anh, hai mươi nghìn... hai mươi nghìn..." Hàn Sâm cười theo.
Chu Đình bực bội thốt lên: "Lão Hàn, anh không biết coi trọng người tài gì cả vậy, hai mươi nghìn á, vác gạch cũng không có cái giá đấy, anh... để... tôi... ôi... không đúng... có gì đó lạ lắm..."
Support your favorite authors and translators in webnovel.com