Học sinh và bạn của Lục Bân thấy ông vào sân chiến đấu thì đều vô cùng kinh ngạc, rất nhiều người đều chọn hình thức vào xem chiến, khán đài của Giác Đấu Trường nhanh chóng chen lấn đầy người.
Tuy Lục Bân cũng sẽ lên Giác Đấu Sĩ nhưng chỉ lên để dạy bảo học sinh của mình, rất ít khi đối chiên với người khác.
Không phải Lục Bân cảm thấy mình không có đối thủ mà vì loại cận chiến ảo này chẳng có cảm giác sống chết gì cả, vậy cho nên ông không có hứng thú nổi với loại chiến đấu này.
Trong hiện thực thì Lục Bân càng không thể lạnh lùng hạ sát thủ được, hơn nữa Vô Biên Tiêu Sát Tuyệt Mệnh Thối của ông nếu không thể phát huy toàn lực, trong lòng không có sát ý thì không thể coi là Vô Biên Tiêu Sát Tuyệt Mệnh Thối nữa.
Vậy nên rất nhiều học sinh chưa bao giờ thấy Lục Bân ra tay với người khác, đến một số ít chiến hữu của Lục Bân cũng lâu rồi không thấy ông sử dụng Vô Biên Tiêu Sát Tuyệt Mệnh Thối.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com