"Không buông." Lệ Nam Hành không hề thấp giọng, thản nhiên nắm chặt tay của cô hơn.
Phong Lăng tức giận, hận không thể úp nguyên miếng bánh socola vẫn chưa ăn vào mặt anh.
Bà Phong nhìn thấy hai người bọn họ đang liếc mắt đưa tình với nhau, mặc dù không nỡ rời đi lúc này, vẫn còn muốn hỏi vài điều, muốn chắc chắn một số chuyện nữa, nhưng tự bà cũng cảm thấy bản thân mình tạm thời đang cản trở họ. Thế nên bà đành đứng dậy nói: "Hai đứa cứ ngồi đây, bác đi vào nhà vệ sinh chút."
Phong Lăng nhanh chóng quay qua nhìn bà Phong rồi gật đầu một cách khách sáo.
Sau khi bà Phong đã đi xa, người đàn ông ngồi cạnh lại thuận theo lực tay của cô, giơ lên, đặt tay lên mặt bàn. Lệ Nam Hành vẫn tiếp tục nắm lấy mu bàn tay Phong Lăng, cô rút tay lại, anh cũng chỉ di chuyển ngón tay, nắm lấy cổ tay cô, không để cô tránh ra xa.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com