"Trong nhà có chứa đàn ông không thể để anh gặp à?" Người đàn ông nhìn cô chằm chằm.
Phong Lăng vẫn lạnh lùng nhìn anh: "Không có."
"Hay trong nhà có vật gì không thể để anh trông thấy?"
"Không có."
"Vậy tại sao anh không thể vào trong ngủ một giấc?"
"Anh ngủ ở đâu chẳng được, sao cứ phải vào nhà tôi ngủ?"
"Anh đứng bên ngoài cả một đêm, em muốn để anh lại về trong xe ngồi ngủ sao?"
"Đó là chuyện của anh, tôi không quan tâm."
Lệ Nam Hành nhìn cô trong chốc lát, ho nhẹ một tiếng: "Được, thế anh lại về xe vậy."
Thấy người đàn ông quả thực đã gầy hơn so với hai năm trước, không phải gầy về vóc dáng, dáng người Lệ Nam Hành vẫn luôn hoàn mỹ không chê vào đâu được, mà là cảm giác gầy gò, hiển nhiên hai năm nay thật sự sống không tốt lắm, hơn nữa có lẽ mấy ngày gần đây đúng là không lúc nào được nghỉ ngơi tử tế.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com