Phong Lăng không trả lời Văn Nhạc Tình, mà chỉ nhìn mu bàn tay của mình.
Văn Nhạc Tình cũng không nhìn ra Phong Lăng chỉ là không muốn nhắc đến chuyện của Lệ Nam Hành mà thôi, cô khẽ vỗ lên mu bàn tay của Phong Lăng: "Vì lúc trướccô sốt cao quá, tôi sợ đút thuốc cho cô thì không kịp nên đã tiêm luôn. Thật ra ở Mỹ, nếu không bị bệnh quá nghiêm trọng thì sẽ không phải sử dụngđến phương pháp tiêm truyền, có thể thấy được lúc trước cô sốt cao đến mức nào rồi đấy."
Dứt lời, Văn Nhạc Tình lại nói: "Vừa nãy tôi đo nhiệt độ cho cô, thấy vẫn còn sốt nhẹ nhưng chí ít sẽ không bị sốt đến mức mê man. Cô cứ ở lại đây tĩnh dưỡng, nếu có chuyện gì muốn nói với phía căn cứ XI, tôi sẽ chuyển lời giúp cô là được."
"Chẳng có gì phải nói nữa, tôi đã không còn là người của căn cứ nữa rồi." Phong Lăng nhỏ giọng nói.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com