"Không phải sắp đi dự tiệc rượu à? Anh định làm gì?" Còi báo động của Quý Noãn vang lên. Lúc xoay người, thấy anh khóa trái cửa phòng ngủ thứ hai, cô không khỏi nói: "Anh… không đi dự tiệc rượu sao?"
"Thay quần áo cho em xem đã." Chiếc cà vạt đắt tiền bị anh tùy ý vứt xuống đất, sau đó anh bắt đầu từ từ cởi nút áo sơ mi.
"Tránh cho em mỗi ngày nhung nhớ."
Quý Noãn: "…"
Đúng là cô nhung nhớ thật, dù sao bình thường Mặc Cảnh Thâm đều mặc đồ rất bình thường, một là theo phong cách tổng giám đốc nghiêm túc, hai là theo phong cách nhẹ nhàng thoải mái, hiếm khi cố ý tạo hình như lần đó, lại còn chỉ để chụp ảnh mà thôi. Nhưng tạo hình lần đó quả thật chấn động đến cô, lúc ấy cô còn tiếc nuối có lẽ kiếp này anh chỉ mặc được một lần.
Không ngờ lúc ấy anh lại để ý đến vẻ tiếc nuối của cô.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com