Quý Noãn lăng xăng chạy tới chạy lui giúp Mặc Cảnh Thâm làm cơm. Trước đây cô còn tưởng rằng có thể dùng tay nghề nấu ăn của mình thông qua dạ dày mà đến với trái tim anh.
Nhưng bây giờ, người làm điều đó lại là anh.
"Anh cần lấy khay không?"
"Cần em rửa rau không?"
"Em thái gừng giúp anh nhé?"
"Cần bóc vỏ tỏi không?"
Lúc này cô toàn làm những việc như vậy. Đây đều là những việc cô tự sốt sắng đề nghị, bằng không Mặc Cảnh Thâm sẽ "bắt" cô ngồi trên sofa xem tivi, không để cô làm bất cứ việc gì.
Cô cảm thấy rất áy náy nên tới giúp anh một tay.
Lúc dùng cơm, Mặc Cảnh Thâm liếc nhìn Quý Noãn phồng má lên hưởng thụ món ăn ngon rồi nói: "Cuối tuần này lãnh đạo Sở Giáo dục và lãnh đạo Đại học T của em đãi tiệc, anh từ chối mấy ngày nay mà không được. Em có muốn đi cùng anh không?
"Lãnh đạo trường? Em tham dự thì chẳng phải là lộ hết rồi à?"
Support your favorite authors and translators in webnovel.com