Nhân viên cửa hàng chế giễu thẳng mặt. Cô ta không ưa nổi dáng vẻ rõ ràng không có tiền, nhưng lại giả vờ thanh cao của Quý Noãn.
Chân Quý Noãn khựng lại, bỗng quét mắt về phía nhân viên hung hăng hỗn láo.
Lúc này, Phong Lăng cũng đã đứng dậy. Vừa rồi cô còn đang chuẩn bị rời đi với Quý Noãn, nhưng bây giờ ánh mắt lại chuyển thành quan sát tìm tòi, rồi lại nhìn cô nhân viên không sợ chết kia. Phong Lăng cảm giác sắp có kịch hay để xem.
Rốt cuộc, Quý Noãn xoay người, ánh mắt sắc lạnh, nhìn về phía sau lưng nhân viên đó: "Quản lý của các người đâu?"
"Tìm quản lý làm gì?" Nhân viên đó bày ra dáng vẻ trơ tráo, không sợ tố cáo, tiếp tục chế nhạo: "Quản lý chúng tôi không rảnh phục vụ những người như cô. Cô gọi quản lý đến thì làm được gì hả?"
Vốn dĩ quản lý cửa hàng đang đứng một bên hóng chuyện, vì Quý Noãn yêu cầu gặp quản lý mà lúc này cô ta đành phải bước từ quầy tính tiền qua.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com