47 Chương 47: Kim Long Kinh Thiên

Translator: Wave Literature Editor: Wave Literature

"Na Na lão sư, người bắt nạt con." Lam Hiên Vũ lau mặt, vẻ mặt của cậu bất mãn.

Lúc này thì Na Na đã bế cậu lên, sau đó đứng thẳng dậy, "Là con đánh lén ta trước, sao thành ta bắt nạt con rồi?"

Lam Hiên Vũ hừ một tiếng, "Hồn lực của người mạnh mẽ như vậy, còn không phải là bắt nạt con sao?"

Na Na bật cười: "Vậy con nên nỗ lực để mạnh lên nha! Có điều, bộ pháp của con cũng tính là nhập môn rồi đó. Muốn tiến bộ hơn nữa, thì phải dùng nhiều Hồn lực hơn. Phương pháp thì ta đã dạy con rồi. Hôm nay chúng ta sẽ học những thứ mới hơn."

"Học cái gì vậy?" Vừa nghe tới học thứ mới, Lam Hiên Vũ liền cảm thấy hứng thú.

Na Na nói: "Chúng ta học cổ võ chiến kỷ nha. Khả năng không chế thủy nguyên tố của con đã rất khá rồi, uy lực thì sẽ đề thăng theo Hồn lực của con. Cận chiến thì đã có bộ pháp rồi, nhưng vẫn còn thiếu một thứ, đó chính là thủ đoạn công kích. Con là song sinh Võ Hồn, thì tương lai con phải phối hợp hai cái Võ Hồn này lại, thủy nguyên tố phối hợp với sức mạnh. Dựa vào Hồn lực của con bây giờ, thì vẫn còn hơi quá sức để khống chế hai thứ này, cho nên bây giờ chúng ta sẽ học những chiến kỹ đơn giản hơn.

"Vâng, vâng!" Đứa trẻ nào mà không thích tấn công, Lam Hiên Vũ luôn cùng Na Na học bộ pháp, tuy thú vị, nhưng không có bá khí.

"Na Na lão sư, ngài muốn dạy con chiến kỹ gì vậy?" Lam Hiên Vũ tràn ngập chờ mong hỏi.

Na Na suy nghĩ, nói: "Tên của chiến kỹ này, hình như gọi…, Kim Long Kinh Thiên?"

"Ngài cũng không nhớ rõ sao?" Lam Hiên Vũ tò mò.

Na Na chỉ cười khổ gật đầu, "Hình như ta cũng không nhớ rõ. Nhưng tên thì đúng là vậy đó. Đi thôi, chúng ta đến phòng tu luyện."

Na Na bế Lam Hiên Vũ đến phòng tu luyện mới thả xuống, đóng cửa thật kỹ, sau đó khai mở phòng ngự của phòng tu luyện.

"Sự ảo diệu của Kim Long Kinh Thiên là việc kích phát khí huyết của con, sau đó phụ thêm Hồn lực, huyết mạch lực, tương đương với việc dùng toàn lực của con để thi triển. Mà Hồn lực bây giờ của con, không đủ để thi triển ra bản đầy đủ của Kim Long Kinh Thiên. Nhưng ta có thể dạy con một số phương thức vận chuyển. Không đủ Hồn lực, thì chúng ta sẽ dùng bản đơn giản."

"Na Na lão sư, vậy ngài mau dạy cho con." Chỉ nghe tên thôi, mà đã để cho Lam Hiên Vũ rất hứng thú với môn chiến kỹ này rồi.

"Nhớ quan sát xem thân thể biến hóa như thế nào nhé." Na Na ngồi xổm xuống sau lưng của Lam Hiên Vũ, tay phải của nàng đặt lên lưng của cậu, hai luồng tinh thần lực và Hồn lực nhẹ nhàng xâm nhập vào cơ thể của Lam Hiên Vũ.

"Sự ảo diệu của Kim Long Kinh Thiên, chính là nghịch vận khí huyết!" Giọng nói của Na Na vang lên trong đầu, ngay sau đó, Lam Hiên Vũ cảm thấy ở trước mặt mình có một bông hoa, sau đó cậu liền đắm chìm vào bên trong thế giới tinh thần. Trong khi cậu đang đắm chìm trong thế giới tinh thần thì một người xuất hiện, giống y đúc cậu.

Cậu có thể nhìn thấy rõ ràng sự vận chuyển của khí huyết trong cơ thể, tình huống biến hóa. Ngay lúc này, cậu chỉ cảm thấy một hơi nóng đang dâng lên trong cơ thể của mình, huyết dịch đang chảy xuôi thì bỗng phát sinh biến hóa.

Cảm giác đau đớn trong chớp mắt bao phủ toàn thân cậu, thậm chí cậu còn cảm thấy rất khó thở, một loại thống khổ không nói lên lời được. Nhưng tinh thần của cậu thì rất tỉnh táo, cậu có thể thấy rõ ràng, máu trong cơ thể của mình bắt đầu chảy ngược.

Sự thống khổ của cậu lập tức tăng cường lên, Lam Hiên Vũ muốn gọi, nhưng cậu không kêu ra tiếng được, toàn thân cậu trở nên run rẩy. Nhưng ngay lúc này, cậu cảm thấy cơ thể của mình nóng lên, giống như đang bị nhét vào bếp lò vậy.

Tay phải của cậu vô thức giơ lên, sự nghịch vận khí huyết mang lại một cỗ sức mạnh rất đặc thù, nhưng sau khi nghịch vận thì lại xuất hiện một luồng khí nóng lao nhanh về phía tay phải của cậu.

Ngay lúc này, cậu cảm thấy những thứ trước mặt mình rất rõ ràng, Lam Hiên Vũ kinh ngạc thấy được, đám Lam Ngân Thảo màu vàng không biết từ khi nào đã bao trùm cánh tay phải của cậu, đáng sợ hơn nữa, tay phải của cậu dường như bành trướng lên, lớn hơn lúc bình thường một chút, hơn nữa những sợi Lam Ngân Thảo đang bao trùm bàn tay của cậu giống như chui vào làn da vậy, hóa thành một khối lân phiến hình thoi màu vàng.

"Kim Long,

Kinh Thiên!" Giọng nói của Na Na vang lên từ sau lưng cậu, Lam Hiên Vũ chỉ cảm thấy một loại lực lượng vô hình đang thao túm nhiệt độ trong cơ thể mình lao đến cánh tay một cách dũng mãnh.

Lập tức, toàn thân của cậu xuất hiện một tầng kim quang nhàn nhạt, vị trí lòng bàn tay phải còn xuất hiện một âm thanh vù vù, mà không khí xung quanh cũng ngưng đọng lại chỗ đó, một đạo quang ảnh màu vàng phun từ lòng bàn tay của cậu, thoắt ẩn thoắt hiện, giống như một cái đầu rồng vậy.

"Phanh!" quang ảnh màu vàng kia đánh lên tấm bia trước mặt cậu một mét, phát ra một tiếng rồng ngâm trầm thấp.

Toàn bộ phòng tu luyện như đã lắc lư nhẹ một cái. Sau khi đánh ra một kích này, thì Lam Hiên Vũ có thể cảm giác được thân thể của mình như bị rút sạch lực lượng vậy, cậu trở nên mềm mũn, mà khí huyết cũng dần khôi phục bình thường.

Một cỗ Hồn lực ôn hòa rót vào trong cơ thể của cậu, giúp cậu khôi phục lại thể lực đã tiêu hao.

"Cảm thấy thế nào? Nghịch vận khí huyết sẽ giúp con kích phát sức mạnh của huyết mạch, mà lúc này thì cỗ lực lượng này dung hợp với Hồn lực của con, liền có thể phát huy ra công kích vượt quá sức mạnh bình thường. Kim Long Kinh Thiên đối với con vừa là chiến kỹ, vừa là phương pháp tu luyện, Bởi vì trong quá trình sử dụng, thì con có thể liên tục kích thích huyết mạch chi lực để tẩm bổ bản thân, để cho kinh mạch của con trở nên dẻo dai hơn. Đây chính là ta suy nghĩ mãi, mới tìm ra phương pháp luyện thể thích hợp nhất với con."

Lam Hiên Vũ tò mò hỏi: "Na Na lão sư, Huyết mạch chi lực của con là cái gì?"

Na Na sững sờ, "Ta cũng không biết. Nhưng dường như nó rất phù hợp với chiến kỹ này." Nói đến đây, nàng cau mày lại, trên thực tế, phương thức tu luyện của Kim Long Kinh Thiên, mới hiện ra trong đầu của nàng hai ngày gần đây. Khi nàng muốn cẩn thận suy nghĩ thì không nghĩ ra tình huống cụ thể.

"Chúng ta tiếp tục đi. Con phải cố gắng cảm thụ sự nghịch vận khí huyết trong cơ thể của mình. Mười lần đầu, ta sẽ giúp con vận chuyển, con phải nhớ kỹ cách vận chuyển. Sau đó thì con phải tự luyện tập, lúc đó lão sư chỉ bảo hộ con thôi, để tránh xảy ra việc ngoài ý muốn."

"Dạ vâng!"

Thực ra thì tác dụng bảo hộ của Na Na cũng rất quan trọng. Nếu như môn công pháp này mà đưa người khác luyện tập, thì không nói tới việc có thành công hay không, riêng việc cứ luyện xong là phải tiêu hao lớn rồi dành thời gian để hồi phục là rất lâu. Nhưng có Na Na, Lam Hiên Vũ gần như có thể luyện tập liên tục, hơn nữa còn không lo lắng việc tẩu hỏa nhập ma. Bởi vì Na Na sẽ bảo hộ hết tất cả nguy hiểm. Cứ luyện tập như vậy, tốc độ sẽ nhanh hơn người khác rất nhiều.

Lam Hiên Vũ đã thấy qua uy lực của Kim Long Kinh Thiên, nên cậu dạt dào hứng thú luyện tập, bất tri bất giác, một ngày trôi qua. Hôm nay cậu được bổ sung thêm một phần nguyên liệu nấu ăn quý giá, bởi vì Na Na cho rằng, cậu tu luyện Kim Long Kinh Thiên, nên tiêu hao khí huyết hơn nhiều, cần phải bổ sung nhiều dinh dưỡng để tăng cường bản thân.

Sáng sớm ngày hôm sau, khi Lam Hiên Vũ rời giường, thì cậu cảm thấy đau nhức toàn thân, nhưng bên trong lại có cảm giác ấm áp, cảm thấy rất thoải mái. Hôm qua bởi vì cậu luyện Kim Long Kinh Thiên nguyên một ngày, nên Na Na không cho cậu minh tưởng vào buổi tối, để cho cậu nghỉ ngơi lấy sức.

Duỗi lưng một cái, xương cốt nhẹ nhàng kêu lên, cậu nghiêng người rồi nhảy xuống giường. Khi hai chân của cậu tiếp đất, phát ra một tiếng "Bịch", làm cho cậu giật mình.

Mình nặng hơn sao?

"Hiên Vũ, tỉnh ngủ chưa, dậy ăn sáng." Giọng nói của Nam Trừng truyền tới.

"Ma ma, con dậy rồi. Ăn sáng xong là được đi chơi đúng không?" Nghĩ tới việc hôm nay có thể ra ngoài chơi, cậu rất vui vẻ.

"Đúng rồi. Bây giờ ăn cơm trước đi."

Tất nhiên là phần ăn sáng của cậu cũng được nấu bằng nguyên liệu cao cấp, Lam Hiên Vũ ăn rất nhanh, bởi vì cậu đã không thể chờ đợi được rồi.

"Hai người đi đi, ta ở nhà là được." Na Na mỉm cười sờ đầu Lam Hiên Vũ.

"A? Na Na lão sư không đi cùng sao? Đi cùng với con đi." Lam Hiên Vũ không muốn bỏ cô ở nhà một mình nói.

Na Na mỉm cười: "Con đi chơi với ma ma đi, lão sư muốn nghĩ xem nên chuẩn bị dạy con cái gì nè."

avataravatar
Next chapter