46 Chương 46: Tiến bộ

Translator: Wave Literature Editor: Wave Literature

Nhà của Diệp Linh Đồng.

Diệp Linh Đồng cầm lấy Hồn đạo truyền tin, nức nở kể lại những tình huống bi thảm mà mình gặp với Diệp Phong.

"Ba ba, tại sao lại như vậy! Con không quan tâm. Rõ ràng là con thắng mà! Tại sao lại như vậy? Các bạn học nói là bởi vì con thích Lam Hiên Vũ nên mới nhường cho cậu ta. Con không thích cậu ta đâu, con nhất định phải đánh thắng cậu ta."Diệp Phong nghe con gái tường thuật như vậy thì cũng có chút không rõ, hắn cau mày lại, nói: "Không nên a! Về cơ bản thì con cũng đã nắm được phương thức điều khiển Thiên Cương Phách Thể để bảo hộ cơ thể, cho dù là bị Võ Hồn áp chế cũng không thể xuất hiện phản ứng lớn như vậy mới đúng. Lúc mới vừa bắt đầu không phải là không có việc gì sao? Quả thật là việc này có chút kỳ quái, giờ ba cũng không tiện suy đoán. Đừng khóc nữa. Võ Hồn Thiên Cương Long của con nhất định là không có vấn đề gì. Mà vấn đề hẳn là trên người Hiên Vũ mới đúng. Đợi ba làm xong nhiệm vụ này, thì ba sẽ về tìm hiểu rõ chuyện này cho con."

"Ba ba, con muốn thắng cậu ta! Người nhất định phải dạy con cách thắng cậu ta a!" Diệp Linh Đồng ngang bướng kêu.

"Bây giờ ba ba phải họp rồi. Đợi ba về hẳn nói." Nói xong câu đó Diệp Phong liền dập máy.

"Đoàn trưởng, đã đến đủ." Một người mang quân hàm trung úy bước nhanh đến bên cạnh Diệp Phong, hành lễ báo cáo.

"Đi, họp." Diệp Phong điều chỉnh lại sắc mặt, lúc này hắn, mặc quân trang. Sắc mặt trầm trầm và ngưng trọng.

Khi hắn đi vào phòng họp, thì phòng họp đã ngồi tám người. Nhìn thấy hắn đi vào, cả tám người này đứng dậy, hành quân lễ.

Trong lúc vô hình, bầu không khí của buổi họp dường như nóng dần lên.

"Tất cả ngồi xuống." Diệp Phong xua tay, lúc này mấy người này mới ngồi xuống.

Diệp Phong trầm giọng nói: "Mọi người đều nhìn qua tư liệu rồi. Chuyện này vô cùng gấp, cho nên mới cử Kiêu Long chiến đoàn qua. Vì tránh cho dân chúng kinh hoảng, nên chúng ta phải đánh nhanh thắng nhanh. Ngay từ bây giờ, mọi người phải tắt hết Hồn đạo truyền tin, cho tới khi hoàn thành nhiệm vụ. Nếu muốn lên lạc thì sử dụng bộ đàm nội bộ. Bên tình báo sẽ phối hợp, kịp thời báo cáo tình huống cho chúng ta. Tất cả đại đội trưởng phải làm tốt công tác chuẩn bị. Lần này chúng ta sẽ đối mặt với một tổ chức vô cùng tàn bạo, hành động có tổ chức, còn có cả năng lực trinh sát rất mạnh. Vì thế không được để cho một con cá nào lọt lướt cả, bằng không thì sẽ có thể gây nguy hiểm rất lớn cho toàn liên bang.

"Vâng!"

...

Đối với Lam Hiên Vũ, thì cuộc sống rộn ràng vui vẻ. Chính là từ khi Na Na tới.

Ban ngày đi học, khuya về nhà thì được Na Na dạy thêm. Mặc dù hơi vất vả, nhưng bản thân cậu có thể cảm thấy, mình đang tiến bộ cực kì nhanh. Nhất là trong phương diện điều khiển thủy nguyên tố, có thể nói là phát triển cực nhanh. Chỉ có sự đề thăng Hồn lực thì vẫn chậm như trước.

Vui vẻ nhất chính là lúc ăn cơm, mỗi ngày Na Na đều mang những thứ đồ ăn kỳ quái về nấu cho cậu ăn, mùi vị thì có lẽ không tốt lắm, nhưng khi ăn xong thì cơ thể của cậu đặc biệt thoải mái, luôn cảm thấy ấm áp. Lượng cơm hằng ngày cũng theo mấy cái nguyên liệu nấu ăn này mà dần trở nên bình thường lại.

Lúc mới bắt đầu, Nam Trừng còn thường xuyên đi kiểm tra Na Na, nhưng nàng rất nhanh phát hiện ra, Na Na thật tâm thích Hiên Vũ. Thần thái, rồi nhất là ánh mắt, không thể giấu được. Là ánh mắt mà phát ra từ nội tâm.

Còn có mỗi ngày Lam Hiên Vũ đều rất vui vẻ, tiến bộ của cậu cũng không nhỏ, nên nàng cũng yên tâm công tác.

Mười ngày sau khi đi nghiên cứu hành tinh mới, thì Lam Tiêu mới gọi Hồn đạo thông tin về, báo cho Nam Trừng, tất cả hành động của bọn hắn đều rất thuận lợi. Bây giờ chuẩn bị dùng bước nhảy không gian, nhảy đến thế giới mới để tham dò. Cho nên dự tính là phải tầm một tháng sau mới có thể gọi lại. Đồng thời Lam Tiêu cũng đoán là lần đi này phải mất nửa năm mới xong.

Thái độ của Diệp Linh Đồng với Lam Hiên Vũ càng ngày càng xấu đi, bởi vì các bạn học cứ liên tục bàn tán, nên nàng luôn bất hòa với cậu, hai người cũng không chung lớp, nên những lần gặp nhau đều ít dần đi.

Ấn tượng của Lam Hiên Vũ với nàng cũng không tốt, nên cậu không có chủ động tìm nàng. Mỗi ngày đều theo thói quen sinh hoạt.

Cứ như vậy, chớp mắt một cái đã qua ba tháng.

"Oa, con trai,

Hình như con lại cao thêm một ít nha." Nam Trừng cười ha ha rồi đem cậu đứng tựa vào người mình, đo thấy Lam Hiên Vũ đã cao vượt qua bụng mình rồi, mà cậu còn chưa tới bảy tuổi, đã cao một mét ba rồi, cao nhất trong đám bạn học.

Không chỉ là cao thêm, mà dáng người của cậu cũng trở nên cân xứng, thân thể rắn chắc hơn rất nhiều, nguyên bản cậu lớn lên rất đẹp mắt, bây giờ dưới làn da của cậu hình như còn có thêm một quầng sáng, non mịn và phát sáng. Nên đi tới chỗ nào đều hấp dẫn sự chú ý của những người khác.

Vừa đo chiều cao của con trai, Nam Trừng vừa nhìn Na Na cười, tuy nàng không biết Na Na làm như thế nào, nhưng hiển nhiên là, sự biến hóa cơ thể của Lam Hiên Vũ là do những đồ ăn mà Na Na mang về mỗi ngày.

Nam Trừng đã từng nghiên cứu kỹ càng, nhận ra một số nguyên liệu nấu ăn mà Na Na mang về, tuy nàng không biết giá cả bao nhiêu, nhưng những nguyên liệu này đều rất quý. Mà Na Na không đòi mình một xu nào cả. Nếu Nam Trừng không nằng nặc đòi trả lương gia sư cho nàng, thì ngay cả tiền lương nàng cũng không cần.

Có người toàn tâm toàn ý với con trai mình như vậy. Nam Trừng cũng rất vui vẻ. Huống chi, dưới sự cảm nhận của nàng, vị này có thể là một Phong Hào Đấu La! Cho nên, nàng không những tán thành Na Na, mà còn tôn kính Na Na nữa.

Đi qua ba tháng tu luyện, Hồn lực của Lam Hiên Vũ đã đề thăng thêm một cấp, mười ba cấp. Những nguyên liệu nấu ăn trân quý như vậy cũng không phải chỉ ăn cho vui. Chúng đánh chắc căn cơ của cậu.

"Na Na lão sư, ngày mai ta mang Hiên Vũ ra ngoài chơi một chút a." Nam Trừng cười nói, "Cũng không thể bắt cậu học suốt ngày được, những thời gian rảnh thì nên dẫn cậu đi đâu đó cho khuây khỏa một chút. Ngài nói có đúng không?"

"Đi chơi à? Quá tuyệt vời." Lam Hiên Vũ hưng phấn nhảy dựng lên.

Nam Trừng vỗ đầu cậu, "Vừa nói đi chơi thì con đã vui mừng như vậy rồi."

Nhìn tay của Nam Trừng đang gõ nhẹ đầu của Lam Hiên Vũ, Na Na nhíu mày, nàng hơi giật giật ngón tay, nhưng sau đó chuyển mắt đi chỗ khác, nói: "Được."

Nam Trừng nói: "Nghe nói ở trung tâm thương mại mới mở một cái cao ốc, bên trong còn có sàn nhún nhảy, rất thú vị. Để mẹ dẫn con đi. Sau đó ở nơi này tìm một cái nhà hàng, chúng ta sẽ ăn cơm ở đó. Hôm qua ba ba của con mới gọi về dặn mẹ là nên đưa con ra ngoài chơi nhiều hơn nha.

"Vâng vâng! Mẹ tốt nhất."

"Vậy con học tiếp đi, mẹ sẽ ra ngoài mua đồ."

Nam Trừng đi ra ngoài mua sắm, trong nhà chỉ còn lại Na Na và Lam Hiên Vũ.

Lam Hiên Vũ quay đầu cười híp mắt nhìn Na Na một cái, đột nhiên, chân cậu gia tốc một cách mãnh liệt, đánh thẳng về phía Na Na. Mà trong quá trình cậu nhào tới, thì bả vai lại lắc sang hai bên, trên tay phải cậu có ánh sáng màu vàng mơ hồ sáng lên, tốc độ nhanh vô cùng, thậm chí còn có hư ảnh xuất hiện.

Na Na mỉm cười, hất đầu lên, mái tóc bạc sau đầu nàng quét ra, mỗi sợi tóc dường như đều có con mắt riêng của mình vậy, chúng tự động mà chắn lại tất cả đường đi của Lam Hiên Vũ.

Lam Hiên Vũ bị nàng dọa cho nhảy dựng, trên tay trái của cậu mang theo ánh sáng bạc lấp lóe ấn xuống, một cột nước bắn ra từ lòng bàn tay của cậu lao ra, đánh thẳng lên mái tóc bạc, cậu cũng mượn lực phản chấn mà dừng lại, đồng thời thân thể nhào sang một bên.

Mái tóc bạc đảo qua, cột nước mà Lam Hiên Vũ phóng ra bị nó hấp thu không còn một giọt, mà Lam hiên Vũ thì đã linh hoạt mà nhảy tới bên người Na Na, cơ thể cậu xoay tròn, cậu muốn chạy quanh mà vây lấy phía sau của nàng.

Na Na trùng người xuống, đột nhiên ngồi chồm hổm, có vẻ như nàng cũng không có điều chỉnh góc độ gì cả, Lam Hiên Vũ lại xông lên như muốn chính diện mà đánh.

Tay trái Lam Hiên Vũ chà xát ra một cái xoáy nước, rồi đem xoáy nước đó trùm tới phía Na Na, sau đó cậu lập tức xoay người.

Na Na há miệng khẽ hút, đám nước kia lập tức bị nàng hút không còn một giọt, đáng sợ hơn chính là, Lam Hiên Vũ cũng cảm thấy có một cỗ lực hút truyền đến, thân thể cậu không khống chế được mà ngã về phía trước.

Cậu vội vàng nâng hai tay lên thử ngăn cản, nhưng Na Na lại khẽ thổi, một lực đẩy nhu hòa lại dễ dàng mở hai cánh tay của cậu, sau đó lại hút thân thể cậu tới. Sau đó thì Na Na hôn một cái lên chiếc má phính của cậu.

"Chụt" Một tiếng, cặp môi đỏ mọng của Na Na đã hôn lên hai gò má mập mạp của Lam Hiên Vũ.

avataravatar
Next chapter