11 Chương 11: Kiểm tra hồn lực

Translator: Wave Literature Editor: Wave Literature

"Ba, mẹ, hai người đang nói gì vậy, sao con nghe không hiểu gì cả?" Lam Hiên Vũ tò mò nhìn ba mẹ, vẻ mặt hiếu kỳ của cậu càng nhìn lại càng thấy dễ thương.

Nam Trừng không nhịn được mà ôm lấy con trai mình, hôn nhẹ lên khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu, cười híp mắt nói: "Không có gì đâu, lát nữa ba sẽ giảng cho con nghe những kiến thức về Hồn sư, có được không này?"

"À vâng." Lam Hiên Vũ gật đầu.

"Con trai, con hãy gọi Võ Hồn của con ra ngoài cho ba nhìn một chút." Lam Tiêu ghen tị nhìn cậu. Theo như trí nhớ siêu việt của anh, số lần Nam Trừng hôn Hiên Vũ còn nhiều hơn số lần nàng hôn Lam Tiêu.

"Con phải làm thế nào để gọi ra đây, ba ba!" Lam Hiên Vũ ngây thơ hỏi.

Lam Tiêu nói: "Con hãy tập trung tinh thần, nghĩ đến hình dạng mà Võ hồn của con đã từng xuất hiện, sau đó cảm nhận thân thể mình xem có gì kỳ lạ không."

Lam Hiên Vũ liền gật đầu, yên lặng cảm nhận những biến hóa của cơ thể, cậu vừa mới tập trung được một chút, cơ thể lại bắt đầu ngứa, làm cho cậu sợ tới mức lập tức thả lỏng không tập trung nữa.

Nhưng cảm giác ngứa này đột nhiên biến thành cảm giác ấm áp chảy xuôi toàn thân của cậu, không còn ngứa nữa, thay vào đó là một cảm giác rất thoải mái, cậu theo bản năng mà giơ hai tay lên.

Một vầng sáng màu lam lóe lên, lòng bàn tay của hắn xuất hiện hai ngọn cỏ, chúng cứ như vậy mọc thẳng lên, cao đến gần hai mét mới dừng lại.

Lần này Lam Tiêu mới có thể quan sát kỹ Võ Hồn này. Hai ngọn cỏ màu xanh lam mang theo thứ ánh sáng nhàn nhạt mà bóng bẩy, sờ tay vào thì thấy rất dẻo, nhưng đúng là chúng không khác gì Lam Ngân Thảo cả. Điểm khác nhau duy nhất là Võ Hồn của Hiên Vũ lớn hơn rất nhiều so với Võ Hồn Lam Ngân Thảo bình thường.

"Đúng là hơi khác so với Lam Ngân Thảo. Nó lớn quá!" Dù sao Nam Trừng cũng thuộc phòng nghiên cứu cổ Hồn thú nên nàng cũng nắm khá rõ những tri thức về Lam Ngân Thảo.

Lam Tiêu nói: "Nàng đem máy kiểm tra Hồn lực lại đây, chúng ta bắt đầu kiểm tra cho Hiên Vũ."

"Vâng."

Nam Trừng vào phòng lấy thiết bị kiểm tra hồn lực ra. Đối với những gia đình có Hồn sư, thì có thể nói đây là một vật rất quan trọng.

Từ mười nghìn năm trở lại đây, khi mà Đấu La tinh phát triển tới bây giờ, thì mức đẳng cấp tối đa của Hồn lực đã biến từ một trăm cấp lên một trăm hai mươi cấp. Hồn lực vượt qua cấp chín mươi chín, liền được coi là thành Thần.

Loại máy kiểm tra Hồn lực tại nhà này chỉ có thể kiểm tra Hồn lực từ cấp bảy mươi trở xuống.

"Con trai, con hãy nắm hai tay lại, sau đó tiếp tục gọi Võ Hồn ra giống như lúc nãy và cảm nhận cơ thể mình." Nam Trừng đem máy kiểm tra Hồn lực đưa cho Lam Hiên Vũ cầm.

Máy kiểm tra Hồn lực có dạng hình cầu, mặt trên có một cái màn hình hình tròn, hai bên có tay cầm.

Món đồ này không cần sử dụng pin, bởi vì trong lúc kiểm tra Hồn lực sẽ phải truyền năng lượng vào máy. Quá trình truyền sẽ tự động ngắt khi kiểm tra xong.

Lam Hiên Vũ nắm chặt lấy hai tay cầm, tuy ban đầu có chút ngứa nhưng cái cảm giác sảng khoái sau khi ngứa cũng không tệ lắm, nên hắn cũng không còn sợ hãi như lúc đầu.

Cảm giác ngứa lại một lần nữa chạy dọc cơ thể, không lâu sau thì nguồn năng lượng khiến cho cơ thể của Lam Hiên Vũ thoải mái dần xuất hiện, từ hai bàn tay truyền vào bên trong thiết bị kiểm tra.

Lúc này Lam Tiêu cùng Nam Trừng đều tập trung tinh thần mà nhìn chăm chú vào máy kiểm tra.

Trên màn hình thoáng lóe lên một chút, giống như sắp xuất hiện kết quả, thế nhưng nó lại chỉ lóe một cái rồi vụt tắt.

Hai người gần như cùng ngẩng đầu lên mà nhìn nhau, đều nhận ra sự bàng hoàng trong mắt nhau. Vì tình huống như thế này nghĩ là, không có hồn lực!

Thế nhưng, cái Lam Ngân Thảo của Hiên Vũ đặc biệt như vậy, sao lại không có hồn lực được?

Ngay sau đó, chỉ trong chớp mắt, máy kiểm tra Hồn lực chấn động mạnh, một cột sáng bắn lên, cho tới khi cao được một mét thì dừng lại, ánh sáng màu trắng rất mạnh mẽ.

Bởi vì cột sáng này đột nhiên xuất hiện, dọa Lam Tiêu cùng Nam Trừng sợ đến mức ngây người, nhưng sau đó bọn họ liền kinh ngạc nhìn vào thiết bị kiểm tra.

Một mét? Một mét có ý nghĩa là gì?

Cứ mỗi mười cm sẽ là một cấp Hồn lực. Một mét chính là cấp mười.

Mà đối với một người vừa giác tỉnh Võ Hồn, thì Hồn lực đạt cấp mười chính là cực hạn! Nói cách khác, đứa bé này, sỡ hữu Tiên Thiên Mãn Hồn Lực!

Đây chính là Tiên Thiên Mãn Hồn lực. Dù là trong thời đại khoa học kỹ thuật đã cực kì phát triển như bây giờ, Tiên Thiên Mãn Hồn lực vẫn là một thứ cực kỳ hiếm thấy. Chỉ có những gia tộc lớn xuất hiện từ thời thượng cổ, hoặc phải có Võ Hồn cực kỳ mạnh mẽ mới có thể xuất hiện trường hợp này.

Dựa theo sự phát triển của khoa học kỹ thuật Hồn lực, những thành tựu khoa học kỹ thuật xuất hiện càng nhiều, trong Đấu La đại lục, địa vị của Hồn sư cũng không còn được xem trọng như lúc trước. Nhưng mặc dù vậy, Hồn sư cũng là một nghề rất cao quý. Chẳng hạn như quân hàm của Nam Trừng có thể đuổi kịp Lam Tiêu, đó chính là do nàng đã tu luyện đến vòng Hồn lực thứ sáu.

Nhất là một số nghề nghiệp đặc biệt, lính đặc chủng của quân đội, thì phải là Hồn sư mới có thể gia nhập. Đa phần vũ khí Hồn lực đều phải là Hồn sư mới có thể sử dụng. Vì vậy, Hồn sư bây giờ tuy không còn quan trọng như lúc trước, nhưng cũng vẫn thuộc vào loại nghề nghiệp cao quý.

Tiên Thiên Mãn Hồn lực có thể coi là thiên tài, bất cứ ai nắm giữ Tiên Thiên Mãn Hồn Lực, đều được Liên bang coi trọng. Một khi xuất hiện, lập tức được trao học bổng toàn phần. Nói cách khác, trước khi người đó tốt nghiệp tại một học viện Hồn sư cao đẳng nào đó, thì liên bang sẽ chịu tất cả chi phí cho người đó, thậm chí còn có thêm phụ cấp.

Cuộc sống của mọi người đều bình đẳng. Nhưng từ lúc giác tỉnh Võ Hồn trở về sau, cấp bậc sẽ dần dần được chia ra. Đối với Tiên Thiên Mãn Hồn lực Hồn sư, chỉ cần người đó không thuộc vào những tình huống đặc biệt, thì dựa theo hệ thống tu luyện hoàn thiện của Liên bang, đều có thể tu luyện đến hơn chín mươi cấp, trở thành Phong Hào Đấu La. Mà Phong Hào Đấu La chính là cấp bậc tối thượng trong Liên bang. Giống như thời Thượng Cổ, từ cấp bậc dân thường tiến thẳng lên tầng lớp quý tộc vậy.

 Sáu tuổi giác tỉnh loại Võ Hồn gì, cũng sẽ có quan hệ trực tiếp với Võ Hồn của ba mẹ, bởi vì đây là do tính di truyền. Nhưng cũng không phải tuyệt đối, bởi vì thỉnh thoảng sẽ có những trường hợp Võ Hồn biến dị. Có những biến dị rất yếu nhưng cũng có những biến dị cực kỳ mạnh mẽ. Nếu biến dị mà còn xuất hiện Tiên Thiên Mãn Hồn lực, thì chắc chắn sẽ là một bước lên trời.

Mà lúc này, Hồn lực của Lam Hiên Vũ chính là Tiên Thiên Mãn Hồn Lực. Thế nhưng cũng chỉ là Lam Ngân Thảo!

"Trong lịch sử nhân loại, vừa có Lam Ngân Thảo Võ Hồn mà còn đạt Tiên Thiên Mãn Hồn Lực, hình như chỉ có duy nhất một người. Rồi ngay cả cái vị mà được mệnh danh là chúa cứu thế, tuy rằng có Lam Ngân Hoàng Võ Hồn, nhưng cũng không sở hữu Tiên Thiên Mãn Hồn Lực." Nam Trừng lẩm bẩm nói.

Lam Tiêu cau mày lại, "Ý của nàng là, Võ Hồn của Hiên Vũ là Lam Ngân Hoàng?"

Nam Trừng cười nói: "Còn có cách giải thích nào tốt hơn sao?"

Lam Tiêu lắc đầu, "Không phải. Nếu như hắn là một đứa trẻ được sinh ra một cách bình thường, thì điều này còn có thể. Tuy rằng những tài liệu liên quan tới Lam Ngân Hoàng rất ít. Thế nhưng, nàng đừng quên, Hiên Vũ sinh ra như thế nào."

Đúng vậy Lam Hiên Vũ được sinh ra từ trứng mà! Chắc chắn sẽ không phải hệ Thực Vật.

Chẳng lẽ không phải? Vậy đây là cái gì?"

Lúc này, Lam Hiên Vũ chăm chú nhìn cột sáng cao hơn một mét kia, mà cậu cũng cảm thấy, cơ thể mình càng lúc càng ấm áp, có vẻ như trong cơ thể đang có một loại lực lượng nào đó đang tuôn ra cuồn cuộn, làm cho cậu thấy rất thoải mái.

Từ lúc nhỏ tình trạng cơ thể của cậu đã không khác gì người bình thường, thậm chí còn yếu hơn so với những bé trai cùng tuổi khác. Nhưng vào lúc này, cậu có thể cảm giác được, bây giờ bản thân mình khỏe hơn trước gấp nhiều lần.

Lam Tiêu lấy lại máy kiểm tra Hồn lực trong tay của con trai mình, sau đó ngồi xổm xuống, nói với hắn: "Hiên vũ, con hứa với ba một chuyện có được không?"

Lam Hiên Vũ gật đầu, "Vâng. Chuyện gì thế ba ba?"

Lam Tiêu nói: "Những thứ vừa xuất hiện trong lúc kiểm tra không được nói với bất kỳ ai, nếu có ai hỏi con đạt cấp Hồn lực bao nhiêu, thì con phải nói là cấp ba".

avataravatar
Next chapter