10 Huyết tẩy đặc biệt

Hôm nay chính điện đông đúc, người người xếp thành hàng dài ngay ngắn. Không ít cường giả muốn tận mắt thấy tiểu ma vương, họ tò mò về đứa trẻ này đã lâu, nhất là sau cái lần cảm nhận được luồng sát khí ghê rợn vào thời khắc Ly Ly hạ sinh.

Bọn họ cố gắng dõi mắt theo Ma Kim kèm theo vô số câu hỏi đặt ra trong đầu:

"Nhớ không lầm thì chỉ hơn ba tuổi thôi mà, sao lại lớn như một thiếu niên thế kia?"

"Đôi mắt đáng sợ đó là của chủng tộc nào vậy, chưa từng thấy bao giờ?"

"Rốt cuộc thì cha đứa trẻ là ai?"

"Thực lực nó tới đâu mà dám làm lễ huyết tẩy?"

"Liệu nó có chịu qua được hôm nay hay không?"

"Tử Nguyệt cô nương tại sao lại đi cùng hai người bọn họ?"

Ba người hồi hộp đi đến trước mặt Đồ Cốt Thiên, lão ta ra hiệu hai nữ nhân lui về chỗ ngồi.

Nồi huyết dịch đã chuẩn bị sẵn, nó cao hai thước ngang cổ Ma Kim, bán kính một thước, trong đấy chứa đầy huyết dịch đang sôi sục. Ma Kim thao tác nhanh gọn cởi bỏ y phục ra, còn mạnh dạn quay sang Đồ Cốt Thiên và hỏi:

- Phải toàn bộ là của nữ nhân không thế lão tiền bối?

Lão ta vờ ho một cái, phủi tay trả lời:

- Đúng rồi. Mau vào đó đi.

Tử Nguyệt nhìn hắn chăm chú, lòng thầm khinh khi: "Ba tuổi còn nhỏ xíu, bảo sao mà chỉ đến bước hút máu là dừng."  

Tuy nhiên đó chỉ là dòng suy nghĩ hờn dỗi lướt qua, nàng lúc này cũng rất lo lắng cho tiểu thiên tài nghịch ngợm.

Ma Kim cúi người xuống, lục lọi đống đồ lấy trong túi áo hai ra hai lọ dung dịch đổ vào nồi dung huyết. Lão ma đầu thắc mắc:

- Này, đó là gì thế?

Ma Kim cười tít mắt nói:

- Bí mật gia truyền!

.

Ly Ly cảm thấy cực kì bất an, chỉ có thể chắp tay cầu nguyện cho con trai mình bình an.

Ma Kim thì chẳng hề để lộ biểu cảm nào trên gương mặt, hắn ung dung lấy tay khuấy đều huyết dịch và âm dịch, để không chừa giọt vàng giọt bạc nào, hắn suy nghĩ một hồi rồi đành bỏ hai cái lọ rỗng vào nồi luôn cho đỡ tiếc.

Ngoại trừ hai người phụ nữ kia, còn lại ai cũng chung một dấu hỏi lớn: "Hai cái lọ gì thế nhỉ?"

Ma Kim kế đó trèo lên rồi ngâm người vô bồn huyết tẩy.

"Cảm giác này...." Hắn chợt nhận thức được điều gì quan trọng.

Thế giới lần nữa sụp đổ...

.

.

Đấng trở lại mộng cảnh gặp Bạch Tử Thần. Ngài thắc mắc:

- Làm gì mà văng ra hoài thế?

Nàng ta nhăn mặt, tỏ vẻ bực nhọc:

- Không phải tại chủ nhân à? Tự nhiên đổ hai lọ âm dịch vào đấy chi, tinh thần anh bùng phát quá mạnh, em chưa lường trước nên thế giới bị lỗi.

Ngài liền dùng tay vuốt má nàng, cười nói:

- Chẳng phải mấy bữa còn tự luyến sao nay lại than thở rồi...

Nàng ta rúc người vào, nũng nịu nói:

- Có chuyện này anh phải đòi lại công bằng cho em!

Ngài xoa xoa mái tóc trắng, nhẹ nhàng hỏi:

- Làm sao, nói anh nghe?

Nàng ta khóc lóc, tỏ ra oan ức, méc:

- Hu hu, Máy Tính bảo em lạm dụng quyền lực, chiếm đoạt thời gian ở bên anh, nên giờ ra thêm vài luật lệ để ngăn cách hai ta.

Ngài vỗ về an ủi:

- Ơ, cô ấy dám bắt nạt em thế à. Để anh hỏi cho ra lẽ.

Bỗng xung quanh như có ngàn vạn, ngàn tỉ con mắt nhìn vào cả hai.

Máy Tính bất ngờ lên tiếng trong hư vô:

- Ngài cho gọi em sao?

"Thôi bỏ mịa gòi!" Đấng Tối Cao nghĩ thầm, Ngài đành cố chống chế:

- Sao em khắt khe với Bạch Tử Thần thế hả?

- Em có thể đọc suy nghĩ của Ngài đó ĐẤNG TỐI CAO!

Ngài đành phải hạ giọng:

- Thôi mọi việc chiều theo ý em!

Bạch Tử Thần hét toáng lên:

- Này!!! Sao anh lại đổi chiều rồi!!!

- Anh không biết gì hết, anh về đây, lo mà sáng tạo cho tốt nhé, yêu em, nô lệ của anh.

Đấng Tối Cao nhắm mắt làm ngơ...

.

.

Ma Kim mở mắt, cái nồi giờ đã cạn, không còn sót lại thứ gì, cơ thể hắn xảy ra biến đổi. Hắn lõa thể nhảy ra, tóc hắn chuyển sang màu trắng và mọc dài, hai con mắt thì vẫn đáng sợ như cũ, tay chân hắn cũng chẳng vấn đề gì,... chỉ có một cái phình to ra.

Tử Nguyệt đang lim dim thì bỗng sáng mắt ra, gương mặt lộ rõ sự thèm thuồng cái gì đó, các nữ cai ngục khu luyện dục cũng bắt đầu xầm xì.

Ma Kim quay người sang định vẫy tay chào Ly Ly nhưng nàng đã nhào đến ôm lấy hắn khóc nức nở:

- Hài nhi, con không sao rồi!

Hắn ta đang tính an ủi mẹ thì hắn lại cảm nhận điều gì đó bất thường, không đúng lắm, một tay hắn đang bóp bóp cái mông nàng, tay còn lại đã luồng vô khe áo mò tới bình sữa lúc nào không hay.

Hắn hiện không kiểm soát cơ thể được, hoảng sợ vội đẩy mẹ ra, lực có hơi mạnh khiến nàng ngã ra sau, may mắn có Tử Nguyệt kịp thời đỡ lấy.

Ly Ly ngỡ ngàng trước hành động đó. Nàng không tin vào mắt mình, không nói không rằng, liền quay người rời khỏi.

"Ôi, điều gì thế này, ta vừa làm gì vậy, như thế là sao?" Ma Kim tự hỏi.

Tự nhiên trong đầu hắn phát ra một giọng nói ngọt ngào: "Dục vọng đang đến ngưỡng báo động, hãy đi giải tỏa đi anh yêu!"

Hắn hốt hoảng ôm đầu nói lớn:

- Ngươi là ai, là ai đang nói?

"Em là nô lệ bé bỏng của anh, phụ trách anh trong việc trải nghiệm thế giới này, sau này cứ gọi em là nô lệ!"

- Ngươi đang ở đâu?

"Trong tâm thức của anh, khi nào anh lên được tam giai, mở được tâm thức thì sẽ thấy được cơ thể nóng bỏng của em!"

- Ngươi đang có mục đích gì, có phải khi nãy người điều khiển ta?

"Em đã nói rồi, nhiệm vụ của em là phục vụ chu toàn cho chủ nhân, nô lệ như em không có quyền hạn điều khiến cơ thể ngài."

- Ta tạm tin ngươi. Lúc sau ta hãy nói chuyện tiếp.

"Tuân lệnh chủ nhân, à mà chủ nhân khi giao tiếp với em, chỉ cần thông qua suy nghĩ là được, tuy nhiên nếu anh muốn để em nghe giọng thì cứ nói, em thích lắm."

Ma Kim đứng dậy, nhìn đám người xung quanh rất tò mò về hành động ban nãy, hắn đành quay sang Đồ Cốt Thiên thỉnh cầu:

- Tiểu bối đang trong tình trạng không ổn định, mong tiền bối cho phép cáo lui trước.

Lão ta ra hiệu đồng ý, nhưng trong lòng thầm nghĩ "Đáng nhẽ sau khi tẩy huyết, thằng nhóc phải trở nên cuồng bạo, những người xung quanh phải bắt trói nó lại, đợi cho đến lúc thần trí nó bình phục, nhưng mà sao vừa rồi nó hành động kỳ lạ thế, chẳng nhẽ do hai lọ dung dịch đặc biệt kia, hay do điều gì khác? Còn việc nó tự độc thoại là sao? Chẳng nhẽ xuất hiện tâm ma?"

.

Ma Kim chạy một mạch về phòng. Mở cửa ra thì thấy mẫu thân đang ngồi trên giường, xuýt xoa lấy tay dụi mắt. Hắn vội tiến đến quỳ xuống bên giường khẩn cầu sự tha thứ.:

- Con sai rồi thưa mẹ! Mẹ đừng giận con mà.

Ly Ly vội đỡ hắn đứng dậy:

- Con trai ngốc, ta có giận gì con đâu chứ.

- Thế sao mẹ lại bỏ về?

- Là do mẹ biết ở lại cũng không giúp gì cho con...

Ma Kim ôm chầm lấy mẫu thân, nhưng vì hắn ta không quên mặc lại đồ, phía dưới của hắn vô tình ma sát với điều gì đó. Cả hai người vội nhìn xuống, Ma Kim ngu ngơ hỏi:

- Sao cái vòi tiểu tiện giờ to thế nhỉ?

Ly Ly sửng sốt, nãy giờ không để ý tới, cố gượng gạo trả lời:

- Chắc tại con bổ sung ma lực nhiều quá.

Giọng nói trong đầu lại vang lên:

"Sao lại gọi là vòi tiểu tiện thế kia? Há há. Đó là dương vật đó thưa chủ nhân, chủ nhân mau dùng nó để thỏa mãn mức dục vọng đi ạ, nếu không thì nó sẽ phát nổ đó."

Ma Kim trả lời bằng suy nghĩ:

"Hả, sao mẹ chưa nói ta biết chuyện này nhỉ?"

"Cô ấy còn là xử nữ mà thưa chủ nhân, dương vật to lớn này còn có công dụng làm phụ nữ sung sướng, chẳng phải mẹ của anh đang buồn sao. Mau sử dụng nó đi ạ, không khéo nó phát nổ thì nguy."

"Ngươi có chắc không đó?"

"Nô lệ xin thề, nếu có nửa lời dối trá, nguyện cho thiên lôi trừng phạt. A ả a!!!!

"Này, có chuyện gì thế?"

Thấy con trai đứng thất thần ở đó, Ly Ly liền hỏi thăm:

- Ma nhi, con không sao chứ?

Ma Kim vội đáp:

- Con không sao, nhưng con đoán là cần sử dụng nó để giải tỏa dục khí, mới khiến nó bình thường trở lại.

Hai tay của hắn tự động đặt lên hai bầu ngực Ly Ly. "Ể, này con nô lệ, trả lời ta, sao ta lại mất kiểm soát nữa rồi?"

"Đó là bản năng của anh đó thưa chủ.... á... a... nhân. Á... a... ư... ử...."

Nghe tiếng rên rỉ trong đầu, làm Ma Kim kích hoạt thú tính, hắn bế Ly Ly quẳng lên giường.

Thế giới lại sụp đổ...

.

Đấng Tối Cao háo hức nói:

- Đù má!!! Trả anh về mau lên.

Máy Tính liền đáp:

- Em chỉ muốn xác nhận lại thưa Ngài.

- Xác nhận quần què gì nữa, từ lúc đến thế giới này ta chưa được giải tỏa lần nào! Con mắm Bạch Bạch đó, ngươi chuyển nó hỗ trợ qua suy nghĩ, đặt ra luật lệ làm đéo gì mà nó can thiệp vô trải nghiệm của ta còn nhiều hơn xưa nữa.

- Em xin lỗi, thưa Ngài. Em cũng không ngờ cô ấy có thể lách luật được. Giờ em xin xác nhận lần cuối, Ngài có quyết định giao hợp với Ly Ly, người đóng vai mẹ Ngài trong thế giới này không ạ?

- Hừm, thôi để cô ta tự quyết, đừng có dùng sấm sét đánh con mắm kia nữa, nó rên rỉ ta không kiềm chế cơ thể được đâu, nó khổ dâm mà ngươi còn đánh nó cho nó sướng hay gì.

- Vâng, tuân lệnh Ngài.

.

.

Âm thành trong đầu không còn, Ma Kim liền dừng tay lại, lúc này nửa trên của Ly Ly đã bị lột sạch, hắn đã xé áo nàng thành nhiều mảnh vứt tứ tung. Hắn cố định thần lại, nhìn thấy đôi mắt Ly Ly ngấn lệ, trên người ửng hồng vài chỗ do bị cào rách. Nàng ấy nãy giờ không giãy dụa, chỉ nằm im mặc cho hắn làm gì thì làm.

Ma Kim cảm thấy tội lỗi và tự trách "Ôi, ta đang làm gì thế này?"

Hắn đang định bỏ đi thì bàn tay của Ly Ly đặt lên vai, kéo hắn nằm đè lên nàng và nói nhỏ nhẹ:

- Ít nhất nếu điều này mẹ có thể giúp cho con thì hãy để mẹ làm.

.

Và cái gì tới nó cũng tới, cả hai hòa quyện với nhau, những cử chỉ rất tự nhiên không hề bị vấp lỗi nào cả. Họ ân ái với nhau tận ba hiệp, mà mỗi hiệp kết thúc, tu vi Ly Ly lại tăng thêm một bậc. Việc đã thành, hai người nằm ôm nhau, gương mặt mãn nguyện, hạnh phúc, cái giường xấu số gần như rách làm đôi, bốn chân giường đã gãy hết.

Ly Ly thăng lên tứ giai sơ kỳ mà không cần có nguyên liệu đột phá, bù lại, kể từ đây, nàng đã không còn là xử nữ trong trắng, thuần khiết.

Ma Kim vẫn cứ thắc mắc sao bản thân vẫn không tăng miếng nào.

"Do lời nguyền hồi trước em tặng chủ nhân đấy ạ, anh không thể tu luyện qua mức nhị giai sơ kỳ đâu, tuy nhiên, mỗi lần anh giao hợp với một người phụ nữ, có thể giúp họ tăng một bậc, tối đa ba lần một tháng, mỗi người tối đa ba lần một năm. Ngoài ra, giờ anh không phải ngủ để học công pháp nữa, mọi công pháp, anh có thể học thông qua việc giao hợp với nữ nhân. Chúc chủ nhân có trải nghiệm vui vẻ với thế giới này. À, sau này em cũng không dám nói dối nữa đâu nên từ nay hãy tin tưởng em tuyệt đối nhé!"

Mọi chuyện sẽ chẳng có gì bất thường hơn nếu như Ma Kim không quên đóng cửa...

avataravatar
Next chapter