9 Chương 9

Mộc Sơn Xử Nữ thu dọn giấy tờ trên bàn cho vào cặp sách rồi rời khỏi nhà. Từ khi Mộc Viên Ma Kết và Mộc Kỳ Sử Nữ chuyển vào kí túc xá ở theo quy định của nhà trường, căn nhà nhỏ thuê được của ba người họ trở nên rộng lớn đến lạ. Vốn khi trước chuyển lên thành phố này sống chỉ có mình Xử Nữ và Ma Kết , chỉ tìm một căn nhà thuê để ở vừa đủ cho hai anh em. Sau vài năm, Mộc Kỳ Sư Tử bỗng nhiên trở về nước thì đã chạy tới chỗ hai người cùng ở. Nhưng chưa được bao lâu thì đã chuyển vào Kí túc xá ở. Gia đình cậu cũng không phải là khá giả, tiền sinh hoạt phí mỗi tháng gia đình gửi lên chỉ vừa đủ để đóng học phí cho hai đứa em, cậu cũng rất may lại kiếm được công việc ở trong trường, mức lương cũng không nhỏ.

Mộc Kỳ Xử Nữ lái xe đến trường, đầu óc vẫn vẩn vơ nghĩ vài chuyện. Từ sau ngày cậu thổ lộ với Nhất Nhân Mã, hai người cũng chưa từng liên lạc lại sau đó. Không biết rằng giờ cô thế nào rồi. Nghĩ lại cũng khá thất vọng, cậu cứ như vậy đinh ninh rằng cô sẽ đồng ý vì dựa theo mức độ thân thiết của hai người, điều đó hoàn toàn có thể. Vậy mà chỉ sau một lời từ chối, mối quan hệ giữa cả hai như có 10 phần xa cách vậy.

Ảo não bước đi, Mộc Sơn Xử Nữ cậu vẫn vậy, cứ mỗi lần nghĩ tới chuyện cũ trong lòng lại trở nên sầu não đến phát mệt. Mà công việc trước mắt rất nhiều, cậu cũng không cho phép bản thân phải suy nghĩ lung tung.

"Thầy Xử!"

Bỗng, Trương Cự Giải từ đâu nhảy ra trước mắt cậu, gương mặt xinh xắn ửng hồng, trên người vẫn còn đeo tạp dề từ phòng thực hành nấu ăn của nhà trường.

"Em tìm thầy khắp nơi đấy. Em có thứ này cho thầy. "

Cự Giải vừa nói vừa đưa lên một hũ thủy tinh cỡ vừa đến trước Mộc Sơn Xử Nữ.

"Thứ này là..."

Mộc Sơn Xử Nữ bị làm cho một phen bất ngờ. Vừa nhìn vào Cự Giải cũng biết là cô vừa chạy đi khắp nơi, hoặc là vừa lao động mạnh xong, chỉ là không ngờ là vì tìm cậu.

"Là pudding đó ạ!" Trương Cự Giải hào hứng nói ." Em vừa có lớp học nấu ăn làm pudding. Làm xong liền nghĩ tới đem một phần cho thầy."

"Không phải giữ lại ăn vẫn thích hơn à?"

Mộc Sơn Xử Nữ nhận lấy, trong lòng bỗng dưng cảm thấy có gì đó ấm áp. Ngoại trừ Mộc Viên Ma Kết thường xuyên nấu ăn cho cậu, thi thoảng là Mộc Kỳ Sư Tử thì Trương Cự Giải chính là người đầu con gái đầu tiên nấu ăn cho cậu.

"Không đâu ạ, nấu vì một ai đó thì vẫn vui hơn chứ."

=========================================================================

Mao Bảo Bình uể oải nằm dài trên bàn học. Từ khi quyết tâm học tiếng Ý và đi theo chuyên ngành địa, bao tâm tư công sức của cậu đều dồn vào đây. Ngay sau khi nghe học tỷ Nhất Nhân Mã bảo quá trình trao đổi này sẽ mất tới 3 năm, cậu chẳng suy nghĩ gì mà muốn cùng người ta đi theo. Chỉ nghĩ rằng trong một thời gian dài không thể nhìn thấy cô, Bảo Bình cậu nhất định sẽ chịu không nổi.

"Quyết tâm như vậy rồi?"

Hồ Thiên Bình tiện tay lấy một quyển sách tiếng Ý trên bàn Thiên Bình lên đọc, nhìn tên bạn cậu đang mệt mỏi vì mục đích lớn kia mà có chút khâm phục.

"Đúng vậy. Tôi đang rất cố gắng. Cậu cũng nên như vậy đi. Đừng vì mấy cái tiết tháo quái quỷ mà kiềm chế chính mình. Tới lúc hụt mất thì đừng kêu!"

Mai Bảo Bình mặc kệ Hồ Thiên Bình muốn làm gì với sách của mình thì làm. Cậu đã học cả ngày rồi, cũng muốn nghỉ một chút.

Đối với câu nói của Mao Bảo Bình, Hồ Thiên Bình trố mắt ra nhìn cậu. Chắc hẳn cậu không nghe nhầm đâu nhỉ. Mao Bảo Bình đang nói chuyện hết sức nghiêm túc với cậu, giọng điệu còn chính chắn đến lạ thường. Mao Bảo Bình cậu ta không phải thay đổi quá nhanh đấy chứ?

Lại nói tới chuyện của cậu lại khiến cậu buồn chán mà. Tiết tháo đếch gì chứ? Cậu vì cái chuyện của Mộc Viên Ma Kết mà đau đầu mấy ngày nay, sắp phát điên mất thôi. Giúp cô tìm ra kẻ quấy rối, ấy vậy tác dụng lai ngược lại, chả khiến cho hai người khá khẩm lên tí gì mà còn tệ đi gấp mấy lần.

"Vừa nhắc đến xong..."

Mao Bảo Bình biếng nhác liếc nhìn Mộc Viên Ma Kết vừa đi vào từ cửa lớp, song lấy lại tinh thần để tiếp tục việc học của mình. Dù sao thì chuyện tình cảm của Hồ Thiên Bình cậu cũng không muốn vô duyên xen vào.

"Kết..."

Hồ Thiên Bình khẽ gọi tên Ma Kết, giọng điệu vô thức trở nên nhỏ đi.

Mộc Viên Ma Kết không đáp lại Hồ Thiên Bình, lạnh lùng đi qua cậu về đến chỗ ngồi của mình. Chính Ma Kết cũng không khề muốn cư xử như thế, nhưng nhớ lại những chuyện vừa xảy ra, chính cô cảm thấy rất khó chịu. Cảm giác thật sự bức bối!

======================================================================

Trương Cự Giải hí hửng đem về phòng kí túc xá những tập giấy đủ màu sắc. Có trời mới biết tâm trạng của c�� đang tốt thế nào! Phòng cô lúc này chỉ còn lại Mộc Viên Ma Kết đang xem xét bài tập, đứa em gái Trương Kim Ngưu thì đã đi sinh hoạt câu lạc bộ. Thật chẳng hiểu nổi sao con bé lại có hứng thú với môn thể thao điền kinh mệt chết đó chứ?

"Sao nhiều giấy vậy?"

Mộc Viên Ma Kết thấy cô, theo tự nhiên lên tiếng bắt chuyện.

"Là thầy Xử đưa cho tớ."

Trương Cự Giải đặt xấp giấy màu lên bàn học, vừa kể vừa tủm tỉm cười. Nhớ lại lúc đưa pudding cho Mộc Sơn Xử Nữ, anh lại lôi cô vào phòng nghỉ giáo viên rồi đưa cho cô xấp giấy này. Bảo rằng anh đang thực hiện một dự án từ thiện, muốn gấp thật nhiều hạc đem tới trang trí ở viện mồ côi nhưng không có thời gian, đành nhờ cô giúp đỡ. Cự Giải đương nhiên là chẳng suy nghĩ gì mà tức khắc đồng ý.

Mộc Viên Ma Kết nhíu mày. 'Thầy Xử'? Ý là Mộc Sơn Xử Nữ anh trai cô hả? Ấy, cái tình huống gì thế này?

"Cậu thích thầy ấy à?"

Mộc Viên Ma Kết không chút kiêng dè hỏi thẳng người bạn của mình. Gì chứ riêng chuyện này cô có thể khá là chắc chắn. Hằng ngày Trương Cự Giải hễ rảnh rỗi là không cần đến tiết tháo tìm mọi lí do chính đáng để bám theo Xử Nữ.

"Tớ... Ừ thì... Đúng là tớ thích thầy ấy!"

Trương Cự Giải bị đụng trúng tim đen nhưng cũng rất tự nhiên nói ra, mặt đỏ bừng lên vì xấu hổ. Đây cũng là lần đầu tiên cô thích một người mà. Không biết là mối tình đầu này liệu có thể tiến tới hay không , nhưng chỉ cần có hi vọng, cô nhất định sẽ làm mọi cách để kéo gần thêm khoảng cách giữa hai người họ. Chỉ như vây thôi đã đủ khiến cô cảm thấy thật hạnh phúc rồi.

avataravatar
Next chapter