3 Chương 3: Lễ Cầu Mưa (3)

Ông Lưu muốn mời tuần phủ Vũ ở lại cho tới khi kết thúc lễ cầu mưa, nhưng vì vợ đang chờ ở nhà với một mớ công văn chưa xử lí, tuần phủ Vũ đành cáo biệt trước.

Santa và Lưu Vũ sau khi nhảy ngẫu hứng với nhau thì rất ưng ý đối phương, Lưu phu nhân cũng ngớt lời khen không hết, cuối cùng quyết định sẽ trở thành bạn nhảy trong lễ hội cầu mưa.

Santa được sắp xếp cho một gian phòng ở trong phủ nhà họ Lưu, mặc dù kích cỡ không kém phòng anh ở Hoa Trung là bao nhiêu, nhưng vì An Huy là một vùng đất xinh đẹp, màu mỡ, núi non trùng điệp, cây lá chen nhau nảy nở, thành ra không khí thoải mái và trong lành hơn hẳn.

Ngày đầu tiên Santa đến An Huy, Lưu Vũ rủ anh đi chợ. Cậu bảo: "Gian phòng này trước nay đều dùng cho khách, nhưng đã lâu không ai ở, thành ra có chút đơn điệu và trống trải, nếu thích, huynh có thể tự tay trang trí phòng cho hợp với ý mình."

Lưu Vũ còn nói rằng, ở An Huy còn có một số tiệm buôn bán các vật phẩm từ các nước láng giềng, nên có thể sẽ có bán đồ trang trí từ quê mẹ Santa. Santa nghe vậy thì cũng bị thuyết phục, còn bảo nếu được thì sẽ tự tay làm một số giấy dán cửa sổ tặng cho Lưu Vũ.

Hai người chỉ mới gặp nhau ít lâu mà cứ như tri kỉ nhiều năm mới gặp lại vậy, tính tình rất hợp nhau, nói chuyện cũng ăn ý.

Santa và Lưu Vũ đi ra chợ lớn, mặc dù đang hạn hán nhưng vẫn rất nhộn nhịp. Phần vì nơi đây là trung tâm của An Huy, cực kì phồn hoa, phần vì những người ở biên giới gặp nạn chạy vào, tránh hạn hán, thành ra vẫn có chút đông đúc như bình thường.

Lưu Vũ vừa đi vừa cười đùa, giới thiệu đủ món ăn cho Santa, cánh tay chỉ qua chỉ lại lung tung. Santa cũng rất hứng thú với ẩm thực nơi đây, chủ động hỏi xem cái thứ vàng vàng ở đằng kia là gì, cái cây đỏ đỏ ở đằng đó là chi.

Bất quá, tâm hồn ăn uống của hai người hơi lớn, đi một vòng vẫn chưa thấy tiệm nào bán đồ trang trí, mà hai tay đã xách đầy nào là vịt hồ lô, nào là gà hấp đá, còn có cả bánh củ mài,.... thức ăn đủ loại ăn no căng bụng.

Santa chợt nghĩ, Lưu Vũ thích ăn uống như thế, mà dáng người lại nhỏ bé quá.

Anh nhìn Lưu Vũ từ trên xuống, quả thật cậu rất nhỏ con, thấp hơn Santa cả cái đầu. Bù lại, cậu có làn da trắng trẻo hồng hào, và dáng người cân đối. Trông cực kì dễ thương, nhưng cũng toát ra một khí chất của riêng mình. À, còn có đôi môi đỏ đang chu ra thổi xiên thịt gà trên tay nữa.

Santa nhìn nhìn một chút rồi dời ánh mắt, ngẫm nghĩ rằng sau này sẽ mua nhiều đồ ăn chút cho Lưu Vũ, chợt nghe thấy cậu nói: "Ấy, hình như bên đó có một tiệm bán đồ trang trí kìa!"

Tiệm không lớn lắm, nhưng quy mô cũng ổn, có thể thấy trước đó từng làm ăn khấm khá, nhưng giờ lại đang "ế hàng", cậu thanh niên trẻ ngồi trông quầy cũng nằm vật nằm vựa ra bàn, mắt díu lại như muốn ngủ, chợt thấy Lưu Vũ và Santa liền ngồi bật dậy, mắt sáng ngời. Cậu ta nói: "Cho hỏi hai vị công tử này muốn mua gì?"

Hai người bọn họ đã thảo luận từ trước, liền để cho Santa lựa đồ, còn Lưu Vũ ra ngoài cửa tiệm tiếp tục sự nghiệp ăn uống của mình. Chợt, cậu nghe loáng thoáng giọng ai đó từ xa.

"Lưu Vũ ca ca!"

Lưu Vũ quay đầu lại nhìn, quả nhiên trông thấy một cậu nhóc hứng khởi chạy tới. Đi sau là hai nam nhân trẻ tuổi, người bên trái đang bế một bé gái, tay vẫy về phía cậu. Lưu Vũ vừa nhìn thấy thì mắt sáng lên, dang hai tay ra bế cậu nhóc kia lên cao, cười: "Ây da, cả nhà Vọng Tinh lại rủ nhau đi đâu chơi đấy hả?"

...

Santa mua đồ xong thì đi ra ngoài tiệm, liền thấy Lưu Vũ đang đứng vẫy tay với nhóm người ở xa xa. Anh hỏi: "Lưu Vũ, bọn họ là người quen của đệ hả?"

"A, Santa, huynh xong rồi?" Lưu Vũ quay đầu lại, đáp "Ừm, đấy là bằng hữu của ta. Bọn ta lúc trước tình cờ quen nhau ở trại trẻ mồ côi gần đây. Bọn họ là một gia đình đáng để noi theo đấy!"

Lưu Vũ cười híp mắt, vừa đi vừa kể: "Tiểu muội trong nhà là Nhậm Duận Bồng, năm nay mới tám tuổi, rất hứng thú với âm nhạc. Đại ca thì là Cam Vọng Tinh, đã mười hai tuổi rồi, sau này lớn lên chắc chắn rất anh tuấn. Ba Trương Hân Nghêu thì lại rất yêu thương mẹ Tỉnh Lung, bọn họ bên nhau vô cùng hạnh phúc. À còn có tỷ tỷ ruột của Tỉnh Lung là Tỉnh Địch còn đang một mình nữa chứ, nhà bọn họ hay lên chơi với tỷ ấy lắm, hôm nay cũng là từ nhà tỷ ấy về"

Santa ngạc nhiên: "Thật sao? Bọn họ...."

Thấy anh đang nói có phần lấp lửng, Lưu Vũ cũng nhanh trí biết được anh muốn nói gì, liền đáp: "Ta hiểu huynh muốn nói gì. Ở đây, không chỉ An Huy, mà gần như khắp cả Hoa Đông, việc nam nam nữ nữ bắt cặp với nhau là chuyện thường tình. Bọn ta quan niệm rằng, tình yêu thật sự là đem lại hạnh phúc cho đôi bên, không màng đến giới tính, gia thế, ngoại hình. Chỉ cần cả hai nguyện ý trao cả cuộc đời này cho nhau là được"

...

"Thiếu gia, Vũ công tử, nơi luyện tập đã được chuẩn bị xong rồi ạ"

Buổi chiều, khi Santa và Lưu Vũ đang cắt dán giấy treo cửa sổ trong thư phòng thì có một gia nhân tiến vào thông báo. Hai bọn họ liền háo hức đi đến sân sau của gian nhà phụ.

Lưu phu nhân đã nói, khi tập vũ điệu cầu mưa, để đạt được sự tối ưu tốt nhất thì nên luyện tập ở một nơi yên tĩnh, thoáng mát, nên đã cho dựng một cái bục ở sau gian nhà này. Tất nhiên hai người bọn họ không có để ý gì đến việc này, ngược lại còn rất thấy hào hứng.

Ngày hôm sau, Lưu Vũ lấy ra quyển ghi chép do thái sư phụ truyền lại. Cậu bảo: "Lúc huynh chưa đến, ta đã xem một chút rồi. Mặc dù có vài chữ cổ nhưng không có vấn đề gì, vẫn có thể sử dụng được"

Santa nhận quyển sổ từ tay Lưu Vũ, lật ra vài trang, liền cảm thán: "Còn có cả hình ảnh minh hoạ cơ á? Trông đã lâu lắm rồi mà bảo quản vẫn tốt thật"

"Đúng vậy. Chúng ta bắt đầu đọc lại cho kĩ đi, rồi có gì đến xin ý kiến của mẹ ta là được"

Lưu Vũ háo hức kéo Santa nhảy lên bục, giở quyển ghi chép ra, cả hai bắt đầu ngồi hàn thuyên nghĩ xem rốt cuộc động tác này phải làm như thế nào mới đúng.

avataravatar
Next chapter